Sumanā, Con Gái Vua: Sumanāsuttaṃ (Kinh Tăng Chi Bộ)
1. Một thời, Thế Tôn trú ở Sāvatthī, Jetavana, tại khu vườn
của Anāthapiṇḍika.
2. Rồi Sumanā, con gái vua, với năm trăm thiếu nữ hộ tống
trên năm trăm cỗ xe, đi đến Thế Tôn, sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống
một bên.
3. Ngồi xuống một bên, Sumanā, con gái vua bạch Thế Tôn:
- Ở đây, bạch Thế Tôn, có hai đệ tử của Thế Tôn đồng đẳng về tín, đồng đẳng về giới, đồng đẳng về tuệ, một
có bố thí, một không bố thí. Sau khi thân
hoại mạng chung, cả hai được sanh lên cõi lành Thiên giới. Giữa hai vị
thiên ấy, có sự đặc thù gì, có sự sai khác gì?
Thế Tôn đáp:
- Có sự sai biệt, này Sumanā.
Người
có bố thí, khi được làm vị Thiên, vượt qua vị Thiên không có bố thí trên năm phương diện. Về thiên thọ mạng, về thiên sắc, về thiên lạc, về thiên
danh xưng, về thiên tăng thượng. Người
có bố thí, này Sumanā, khi được làm vị Thiên, vượt qua vị Thiên không bố thí
trên năm phương diện này.
4.
- Bạch Thế Tôn, nếu họ từ đây mạng
chung, trở lại trạng thái này, khi họ trở lại làm người, bạch Thế Tôn, có sự
đặc thù gì, có sự sai khác gì?
Thế Tôn đáp:
- Có sự sai biệt, này Sumanā.
Người có bố thí, khi được làm người, vượt qua vị làm người
không bố thí trên năm phương diện: Về nhân thọ mạng, về nhân sắc, về nhân lạc, về nhân danh
xưng, về nhân tăng thượng. Người có bố thí, này Sumanā, khi được
làm người, vượt qua vị làm người không bố thí trên năm phương diện này
5.
- Bạch Thế Tôn, nếu cả hai đều xuất gia,
từ bỏ gia đình, sống không gia đình. Giữa hai người xuất gia ấy, bạch Thế
Tôn có thể có những đặc thù gì, những sai khác gì?
Thế Tôn đáp:
- Có sự sai biệt, này Sumanā.
Người
có bố thí, khi được xuất gia, vượt qua vị xuất gia không có bố thí trên năm
phương diện: Thường hay
được yêu cầu nhận y, ít khi
không được yêu cầu; thường
hay được yêu cầu nhận đồ ăn khất thực, ít khi không được yêu
cầu; thường hay được yêu
cầu nhận sàng tọa, ít khi không được yêu cầu; thường hay được yêu
cầu nhận dược phẩm trị bệnh, ít khi không được yêu cầu. Vị ấy
sống với những vị đồng Phạm hạnh nào, các vị này đối với vị ấy, xử sự với nhiều thân
nghiệp khả ái, với ít thân nghiệp không khả ái, với nhiều khẩu nghiệp
khả ái, với ít khẩu nghiệp không
khả ái, với
nhiều ý nghiệp khả ái, với ít ý nghiệp không khả ái, giúp đỡ với
nhiều giúp đỡ khả ái, với ít giúp đỡ không khả ái. Này Sumanā, người có bố thí
khi được xuất gia, vượt qua người không có bố thí trên năm phương diện này.
6.
- Nhưng bạch Thế Tôn, nếu cả hai đều
chứng quả A-la-hán. Với hai vị chứng đạt A-la-hán ấy, bạch Thế Tôn có
sự đặc thù nào, có sự sai khác nào?
-
Ở đây, này Sumanā, Ta nói không có sự sai khác nào,
tức là so sánh giải thoát với giải thoát.
7. - Thật vi diệu thay, bạch Thế Tôn! Thật hy hữu thay, bạch
Thế Tôn! Xa cho đến như vậy là vừa đủ để bố thí, là vừa đủ để làm cho các công
đức. Vì rằng chúng là những giúp đỡ, những công đức cho chư Thiên, chúng là
những giúp đỡ, những công đức cho loài Người, chúng là những giúp đỡ, những
công đức cho các người xuất gia.
-
Sự việc là như vậy, này Sumanā, là vừa
đủ, này Sumanā để bố thí, là vừa đủ để làm các công đức. Chúng
là những giúp ích, những công đức cho chư Thiên. Chúng là những giúp ích, những
công đức cho loài Người. Chúng là những giúp ích, những công đức cho những
người xuất gia.
8. Thế Tôn thuyết như vậy. Bậc Thiện Thệ nói như vậy xong,
bậc Ðạo Sư lại nói thêm:
Như mặt trăng không uế,
Ði giữa hư không giới,
Với ánh sáng bừng chói,
Giữa quần sao ở đời,
Cũng vậy, người đủ giới,
Hạng người có lòng tin,
Với bố thí, bừng chói,
Giữa xan tham ở đời,
Như mây, mưa, sấm, sét,
Vòng hoa chóp trăm đầu,
Tràn đầy cả thung lũng,
Lan tràn cả đất bằng,
Cũng vậy, đầy tri kiến,
Ðệ tử bậc Chánh Giác,
Bậc trí vượt xan tham,
Trên cả năm phương diện,
Thọ mạng và danh xưng,
Dung sắc và an lạc,
Với tài sản sung mãn,
Chết hưởng hỷ lạc thiên.
No comments:
Post a Comment