SN 35.70 – Kinh Upavāṇa: Upavāṇasuttaṃ (thiết thực hiện tại)
1. Tại Rājagaha.*
2. Rồi Tôn-giả Upavāṇa đi đến Thế Tôn; sau khi đến,
đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên.
3. Ngồi xuống một bên, Tôn-giả
Upavāṇa bạch Thế
Tôn:
- "Thiết thực hiện tại, thiết thực hiện tại (sandiṭṭhiko)", bạch Thế Tôn, như vậy được nói
đến. Cho đến như
thế nào, bạch Thế Tôn,
1) là thiết thực hiện tại,
2) có kết quả tức thời,
3) đến để mà thấy,
4) có khả năng hướng thượng,
5) được những người có trí tự mình giác hiểu?
4. - Ở đây, này Upavāṇa, sau
khi mắt thấy sắc,
1) Tỷ-kheo cảm thọ sắc và cảm thọ tham sắc, có nội
tham đối với các sắc;
2) vị ấy biết rõ: "Tôi có nội tham đối với các sắc".
Cho đến
chừng nào, sau khi mắt thấy sắc, Tỷ-kheo cảm thọ sắc và cảm thọ tham sắc, và
có nội tham đối với các sắc; vị ấy biết rõ: "Tôi có nội tham đối với các sắc".
Như vậy, này Upavāṇa, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy,
có khả năng hướng thượng, được những người trí tự mình giác hiểu.
5. Lại nữa, này Upavāṇa, sau
khi tai nghe tiếng, Tỷ-kheo cảm thọ tiếng và cảm thọ tham tiếng,
có nội tham đối với các tiếng; vị ấy biết rõ: "Tôi có
nội tham đối với các tiếng". Cho đến chừng nào, sau khi
tai nghe tiếng, Tỷ-kheo cảm thọ tiếng và cảm thọ tham tiếng, và có nội tham đối
với các tiếng; vị ấy biết rõ: "Tôi có nội tham đối với các tiếng".
Như vậy, này Upavāṇa, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy,
có khả năng hướng thượng, được những người trí tự mình giác hiểu.
6. Lại nữa, này Upavāṇa, sau
khi mũi ngửi hương, Tỷ-kheo cảm thọ hương và cảm thọ tham
hương, có nội tham đối với các hương; vị ấy biết rõ: "Tôi có nội tham đối
với các hương". Cho đến chừng nào, sau khi mũi ngửi hương, Tỷ-kheo cảm thọ
hương và cảm thọ tham hương, và có nội tham đối với các hương; vị ấy biết rõ: "Tôi có nội tham đối với các hương".
Như vậy, này Upavāṇa, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy,
có khả năng hướng thượng, được những người trí tự mình giác hiểu.
7. Lại nữa, này Upavāṇa, sau
khi lưỡi nếm vị, Tỷ-kheo cảm thọ vị và cảm thọ tham vị, có nội
tham đối với các vị; vị ấy biết rõ: "Tôi có nội tham đối với các vị".
Cho đến chừng nào, sau khi lưỡi nếm vị, Tỷ-kheo cảm thọ vị và cảm thọ tham vị,
và có nội tham đối với các vị; vị ấy biết rõ:
"Tôi có nội tham đối với các vị". Như vậy, này
Upavāṇa, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy, có khả
năng hướng thượng, được những người trí tự mình giác hiểu.
8. Lại nữa, này Upavāṇa, sau
thân cảm xúc, Tỷ-kheo cảm thọ xúc và cảm thọ tham xúc, có nội
tham đối với các xúc; vị ấy biết rõ: "Tôi có nội tham đối với các
xúc". Cho đến chừng nào, sau khi thân cảm xúc, Tỷ-kheo cảm thọ xúc và cảm
thọ tham xúc, và có nội tham đối với các xúc; vị ấy
biết rõ: "Tôi có nội tham đối với các xúc". Như vậy,
này Upavāṇa, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy, có khả
năng hướng thượng, được những người trí tự mình giác hiểu.
9. Lại nữa, này Upavāṇa, sau
khi ý nhận biết pháp, Tỷ-kheo cảm thọ pháp và cảm thọ tham
pháp, có nội tham đối với các pháp; vị ấy biết rõ: "Tôi có nội tham đối với
các pháp". Cho đến chừng nào, sau khi ý nhận biết pháp, Tỷ-kheo cảm thọ
pháp và cảm thọ tham pháp, và có nội tham đối với các pháp; vị ấy biết rõ:
"Tôi có nội tham đối với các pháp". Như vậy, này Upavāṇa, là thiết thực
hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy, có khả năng hướng thượng, được
những người trí tự mình giác hiểu.
10. Ở đây, này Upavāṇa, sau
khi mắt thấy sắc,
1) Tỷ-kheo cảm thọ sắc,
2) nhưng không cảm thọ tham sắc,
3) và không có nội tham đối với sắc;
4) vị ấy biết
rõ: "Tôi
không có nội tham đối với sắc".
Cho đến
chừng nào, này Upavāṇa, sau khi mắt thấy sắc,
Tỷ-kheo cảm thọ sắc, nhưng không
cảm thọ tham sắc, và không có nội
tham đối với các sắc; vị ấy biết rõ: "Tôi không có nội tham đối với các sắc".
Như vậy,
này Upavāṇa, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy, có khả
năng hướng thượng, được những người trí tự mình giác hiểu.
11. Ở đây, này Upavāṇa, sau
khi tai nghe tiếng, Tỷ-kheo cảm thọ tiếng, nhưng không cảm
thọ tham tiếng, và không có nội tham đối với tiếng; vị ấy biết rõ: "Tôi
không có nội tham đối với tiếng". Cho đến chừng nào, này Upavāṇa, sau khi
tai nghe tiếng, Tỷ-kheo cảm thọ tiếng, nhưng không cảm thọ tham tiếng, và không
có nội tham đối với các tiếng; vị ấy biết rõ:
"Tôi không có nội tham đối với các tiếng". Như vậy,
này Upavāṇa, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy, có khả
năng hướng thượng, được những người trí tự mình giác hiểu.
12. Ở đây, này Upavāṇa, sau
khi mũi ngửi hương, Tỷ-kheo cảm thọ hương, nhưng không cảm
thọ tham hương, và không có nội tham đối với hương; vị ấy biết rõ: "Tôi
không có nội tham đối với hương". Cho đến chừng nào, này Upavāṇa, sau khi
mũi ngửi hương, Tỷ-kheo cảm thọ hương, nhưng không cảm thọ tham hương, và không
có nội tham đối với các hương; vị ấy biết rõ:
"Tôi không có nội tham đối với các hương". Như vậy,
này Upavāṇa, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy, có khả
năng hướng thượng, được những người trí tự mình giác hiểu.
13. Ở đây, này Upavāṇa, sau
khi lưỡi nếm vị, Tỷ-kheo cảm thọ vị, nhưng không cảm thọ
tham vị, và không có nội tham đối với vị; vị ấy biết rõ: "Tôi không có nội
tham đối với vị". Cho đến chừng nào, này Upavāṇa, sau khi lưỡi nếm vị, Tỷ-kheo
cảm thọ vị, nhưng không cảm thọ tham vị, và không có nội tham đối với các vị; vị ấy biết rõ: "Tôi không có nội tham đối với các vị".
Như vậy, này Upavāṇa, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức
thời, đến để mà thấy, có khả năng hướng thượng, được những người trí tự mình
giác hiểu.
14. Ở đây, này Upavāṇa, sau
khi thân cảm xúc, Tỷ-kheo cảm thọ xúc, nhưng không cảm thọ
tham xúc, và không có nội tham đối với xúc; vị ấy
biết rõ: "Tôi không có nội tham đối với xúc". Cho
đến chừng nào, này Upavāṇa, sau khi thân cảm xúc, Tỷ-kheo cảm thọ xúc, nhưng
không cảm thọ tham xúc, và không có nội tham đối với các xúc; vị ấy biết rõ:
"Tôi không có nội tham đối với các xúc". Như vậy, này Upavāṇa, là thiết
thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy, có khả năng hướng thượng,
được những người trí tự mình giác hiểu.
15. Ở đây, này Upavāṇa, sau
khi ý nhận biết pháp, Tỷ-kheo cảm thọ pháp, nhưng không cảm
thọ tham pháp, và không có nội tham đối với pháp; vị ấy biết rõ: "Tôi
không có nội tham đối với pháp". Cho đến chừng nào, này Upavāṇa, sau khi ý
nhận biết pháp, Tỷ-kheo cảm thọ pháp, nhưng không cảm thọ tham pháp, và không
có nội tham đối với các pháp; vị ấy biết rõ:
"Tôi không có nội tham đối với các pháp". Như vậy,
này Upavāṇa, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy, có khả
năng hướng thượng, được những người trí tự mình giác hiểu.
No comments:
Post a Comment