AN 3.101 – Kinh Kẻ Lọc Vàng: Paṃsudhovakasuttaṃ
(Kinh Tăng Chi Bộ - tập 1)
1. - Này các Tỷ-kheo, có những uế nhiễm thô tạp của vàng như bụi, cát, đá, sạn và đá sỏi.
Người đãi lọc bụi hay đệ tử của người đãi lọc bụi đem đổ vào trong cái máng,
rồi rửa sạch qua, rửa sạch lại, rửa sạch thêm nữa.
Làm như vậy xong, làm như vậy hoàn tất,
còn lại những uế nhiễm bậc trung của vàng,
như cát đá, sạn
tế nhị và các hột cát thô tạp. Người đãi lọc bụi hay đệ tử của người
đãi lọc bụi rửa sạch, rửa sạch thêm nữa, rửa sạch hoàn toàn.
Làm như vậy xong, làm như vậy hoàn tất,
còn lại những uế nhiễm tế nhị, như cát mịn và
cát bụi đen. Người đãi lọc bụi hay đệ tử của người đãi lọc bụi rửa
sạch, rửa sạch thêm nữa, rửa sạch hoàn toàn.
Làm xong như vậy, làm như vậy hoàn tất,
chỉ còn lại bụi vàng.
2. Rồi người thợ vàng hay đệ tử người
thợ vàng bỏ bụi vàng ấy vào trong cái lò, rồi thụt ống bệ, thụt ống bệ thêm,
thụt ống bệ hơn nữa, cho đến khi vàng bắt đầu chảy, nhưng không chảy ra khỏi
miệng lò. Vàng ấy được thụt bệ, được thụt bệ thêm nữa, được thụt bệ hơn nữa, nhưng không chảy
ra khỏi miệng lò, chưa làm xong, chưa sạch các uế nhiễm, chưa có nhu nhuyễn,
chưa có kham nhẫn, chưa có sáng chói. Vàng
ấy còn có thể bể vụn và chưa có thể được tác thành tốt đẹp.
Có một thời, này các Tỷ-kheo, người thợ
vàng hay đệ tử người thợ vàng ấy lại thụt bệ, thụt bệ thêm nữa, thụt bệ hơn
nữa, cho đến khi vàng chảy ra khỏi lò. Vàng ấy lại được thụt bệ, được thụt bệ
thêm nữa, được thụt bệ hơn nữa, cho đến khi vàng ấy chảy ra khỏi lò, được làm xong, được sạch các
uế nhiễm, được nhu nhuyễn, được kham nhẫn, và được sáng chói. Vàng ấy không còn bị bể vụn và có thể tác thành tốt đẹp.
Và loại trang sức nào người ấy muốn, như vàng lá, hay nhẫn, hay vòng cổ, hay
dây chuyền, người ấy có thể làm thành như ý muốn.
3. Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo tu tập tăng thượng tâm, còn tồn tại các kiết sử thô tạp, thân ác hành, khẩu ác hành, ý ác hành.
Tỷ-kheo có tư lự, có thông minh, từ bỏ, gột sạch, chấm dứt, không cho sanh khởi
lại.
Làm như vậy xong, làm như vậy hoàn tất,
Tỷ-kheo tu tập tăng thượng tâm, còn tồn
tại các kiết sử thuộc bậc trung, dục tầm, sân tầm,
hại tầm. Tỷ-kheo có tư lự, có thông minh, từ bỏ, gột sạch, chấm dứt, không cho
sanh khởi.
Làm như vậy xong, làm như vậy hoàn tất,
Tỳ kheo tu tập tăng thượng tâm, còn tồn tại các kiết
sử tế nhị, như tư tưởng về gia tộc, tư tưởng về quốc độ, tư tưởng không
bị khinh rẻ. Tỳ kheo có tư lự,
có thông minh, từ bỏ, gột sạch, chấm dứt không cho chúng sanh khởi.
Làm như vậy xong, làm như vậy hoàn tất,
chỉ còn lại các pháp tầm (tư tưởng về pháp).
4. Ðịnh như vậy không có an tịnh, không có thù
thắng, không được khinh an, không đạt đến nhứt tâm, nhưng là một trạng thái chế
ngự thường xuyên dằn ép. Nhưng đến một thời, này các Tỷ-kheo, tâm của vị ấy được
nội trú, lắng đứng lại, được nhứt tâm, được định tĩnh. Ðịnh ấy được an tịnh, được thù diệu, được
khinh an, đạt đến nhứt tâm, không phải một trạng thái chế ngự thường xuyên dằn
ép, tùy thuộc vào pháp gì tâm người ấy hướng đến để thắng tri, để chứng ngộ; vị
ấy có khả năng, có năng lực đạt đến pháp ấy, dầu thuộc loại xứ nào.
5. Nếu vị ấy ước muốn, ta sẽ chứng được
các
loại thần thông, một thân hiện ra nhiều thân, nhiều thân hiện ra một
thân, hiện hình, biến hình, đi ngang qua vách, qua tường, qua núi, như đi ngang
hư không, độn thổ, trồi lên ngang qua đất liền, ngồi kiết già đi đến hư không
như con chim, với bàn tay chạm và rờ mặt trăng và mặt trời, những vật có đại
oai lực, đại oai thần như vậy, có thể tự thân bay đến cõi Phạm thiên";
thời vị ấy có khả năng, có năng lực đạt đến trạng thái ấy, dầu thuộc loại xứ
nào.
6. Vị ấy nếu ước muốn: "Với thiên nhĩ
thanh tịnh siêu nhân, có thể nghe hai loại tiếng chư Thiên và loài người";
thời vị ấy có khả năng, có năng lực đạt đến trạng thái ấy, dầu thuộc loại xứ
nào.
7. Nếu vị ấy ước muốn: "Mong rằng với
tâm của mình có thể biết tâm của các loại chúng sanh khác, tâm của các loài
Người khác như sau: Tâm có tham biết là tâm có tham. Tâm không tham biết là tâm
không tham. Tâm có sân biết là tâm có sân. Tâm không sân biết là tâm không sân.
Tâm có si biết là tâm có si. Tâm không si biết là tâm không si. Tâm chuyên chú
biết là tâm chuyên chú. Tâm tán loạn biết là tâm tán loạn. Ðại hành tâm biết là
đại hành tâm. Không phải đại hành tâm biết là không phải đại hành tâm. Tâm chưa
vô thượng biết là tâm chưa vô thượng. Tâm vô thượng biết là tâm vô thượng. Tâm
thiền định biết là tâm thiền định. Tâm không thiền định biết là tâm không thiền
định.Tâm giải thoát biết là tâm giải thoát. Tâm không giải thoát biết là tâm
không giải thoát"; thời vị
ấy có khả năng, có năng lực đạt đến trạng thái ấy, dầu thuộc loại xứ nào.
8. Nếu vị ấy ước muốn: "Ta sẽ nhớ đến
nhiều đời sống quá khứ, như một đời, hai đời, ba đời, bốn đời, năm đời, mười
đời, hai mươi đời, ba mươi đời, bốn mươi đời, năm mươi đời, một trăm đời, hai
trăm đời, một ngàn đời, một trăm ngàn đời, nhiều hoại kiếp, nhiều thành kiếp,
nhiều hoại và thành kiếp; vị ấy nhớ rằng: "Tại chỗ kia, ta có tên như thế
này, dòng họ như thế này, giai cấp như thế này, thọ khổ lạc như thế này, tuổi
thọ đến mức như thế này. Sau khi chết tại chỗ kia, ta được sanh tại chỗ nọ. Tại
chỗ ấy, ta có tên như thế này, dòng họ như thế này, giai cấp như thế này, thọ
khổ lạc như thế này, tuổi thọ đến mức như thế này. Sau khi chết tại chỗ nọ,
ta được sanh tại đây"; thời vị ấy có khả năng, có năng lực đạt
đến trạng thái ấy, dầu thuộc loại xứ nào".
9. Nếu vị ấy ước muốn: "Với thiên nhãn
thanh tịnh siêu nhân, ta thấy sự sống và chết của chúng sanh. Ta biết rõ chúng sanh, người hạ liệt, kẻ cao sang, người đẹp đẽ, kẻ thô
xấu, người may mắn, kẻ bất hạnh, đều do
hạnh nghiệp của họ. Các chúng sanh
ấy làm những ác nghiệp về thân, ngữ và ý, phỉ báng các bậc thánh, theo
tà kiến, tạo các nghiệp theo tà kiến. Những người này, sau khi thân hoại mạng chung, phải sanh vào cõi dữ, ác
thú, địa ngục, đọa xứ. Các chúng sanh
nào làm những thiện hạnh về thân, ngữ và ý, không phỉ báng các bậc thánh, theo Chánh kiến, tạo các
nghiệp theo Chánh kiến. Những vị này, sau khi
thân hoại mạng chung, được sanh lên các thiện thú, Thiên giới, cõi đời này.
Như vậy, với thiên nhãn thuần tịnh siêu
nhân, ta có thể thấy sự sống chết của chúng sanh, người hạ liệt, kẻ cao
sang, người đẹp đẽ, kẻ thô xấu, người may mắn, kẻ bất hạnh, đều do hạnh nghiệp
của họ"; thời vị ấy có khả
năng, có năng lực đạt đến trạng thái ấy, dầu thuộc loại xứ nào.
10. Nếu vị ấy ước muốn: "Do đoạn
diệt các lậu hoặc ngay trong hiện tại, với thắng trí, ta chứng ngộ, chứng đạt
và an trú vô lậu tâm giải thoát, tuệ giải thoát"; thời vị ấy có khả năng, có năng lực đạt đến trạng
thái ấy, dầu thuộc loại xứ nào.
11. Tỷ-kheo siêng tu
tập tăng thượng tâm, này các Tỷ-kheo, cần phải thỉnh thoảng tác
ý ba tướng. Cần phải thỉnh thoảng tác ý tướng định,
cần phải thỉnh thoảng tác ý tướng cần,
cần phải thỉnh thoảng tác ý tướng xả.
12. Tỷ-kheo siêng tu
tập tăng thượng tâm, này các Tỷ-kheo, nếu một chiều tác ý tướng định,
thời có sự kiện tâm vị ấy đi đến thụ
động. Tỷ-kheo siêng tu tập tăng thượng tâm, này các Tỷ-kheo,
nếu một
chiều tác ý tướng tinh cần, thời có sự kiện tâm vị ấy đi đến trạo cử. Tỷ-kheo
siêng tu tập tăng thượng tâm, này các Tỷ-kheo, nếu một chiều tác ý tướng xả,
thời có sự kiện tâm vị ấy không chơn
chánh định tĩnh để đoạn diệt các lậu hoặc. Nhưng nếu Tỷ-kheo siêng tu tập tăng thượng tâm, này
các Tỷ-kheo, nếu
thỉnh thoảng tác
ý tướng định, thỉnh thoảng tác ý tướng tinh cần, thỉnh thoảng tác
ý tướng xả, tâm vị ấy trở thành nhu
nhuyến, kham nhậm, chói sáng, không bể vụn, chơn chánh định tĩnh để đoạn tận
các lậu hoặc.
13. Ví như một thợ làm vàng, này các Tỷ-kheo, hay đệ tử
người làm vàng, xây lên các lò đúc. Sau khi xây lên các lò đúc, người ấy nhóm
lửa đốt miệng lò. Sau khi đốt miệng lò, với cái kềm, người ấy cầm vàng bỏ vào
miệng lò; rồi thỉnh thoảng người ấy thụt ống bệ, thỉnh
thoảng người ấy rưới nước, thỉnh thoảng người ấy quan sát kỹ lưỡng. Nếu
người làm vàng hay đệ tử người làm vàng, này các Tỷ-kheo, một chiều thổi ống
bệ, thì có sự kiện vàng ấy bị cháy. Nếu người làm vàng hay đệ tử người làm
vàng, này các Tỷ-kheo, một chiều rưới nước, thì có sự kiện vàng ấy bị nguội
lạnh. Nếu người làm vàng hay đệ tử người làm vàng, này các Tỷ-kheo, một chiều
quan sát kỹ lưỡng, thì có sự kiện vàng ấy không chơn chánh đi đến thuần thục.
Còn nếu người làm vàng hay đệ tử người làm vàng, này các Tỷ-kheo, thỉnh thoảng
thổi ống bệ vàng ấy, thỉnh thoảng rưới nước, thỉnh thoảng quan sát kỹ lưỡng, thời
vàng ấy trở thành trở thành nhu nhuyến, kham nhậm, chói sáng, không bể vụn, và
được thành tốt đẹp. Và loại trang sức nào người ấy muốn như vàng lá, hay nhẫn,
hay vòng cổ, hay dây chuyền, người ấy có thể làm thành như ý muốn.
14. Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo siêng năng tu
tập tăng thượng tâm, cần phải thỉnh thoảng tác ý ba tướng. Cần phải thỉnh
thoảng tác ý tướng định, cần phải thỉnh thoảng tác ý tướng tinh cần, cần phải
thỉnh thoảng tác ý tướng xả. Nếu
Tỷ-kheo siêng tu tập tăng thượng tâm, này các Tỷ-kheo, nếu một chiều tác ý
tướng định, thời có sự kiện tâm vị ấy đi đến thụ động. Nếu Tỷ-kheo siêng tu tập
tăng thượng tâm, này các Tỷ-kheo, nếu một chiều tác ý tướng tinh cần, thời có
sự kiện tâm vị ấy đi đến trạo cử. Nếu Tỷ-kheo siêng tu tập tăng thượng tâm, này
các Tỷ-kheo, nếu một chiều tác ý tướng xả, thời có sự kiện tâm vị ấy không chơn
chánh định tĩnh để đoạn diệt các lậu hoặc. Nhưng nếu Tỷ-kheo siêng tu tập tăng
thượng tâm, này các Tỷ-kheo, thỉnh thoảng tác ý tướng định, thỉnh thoảng tác ý
tướng tinh cần, thỉnh thoảng tác ý tướng xả, tâm vị ấy trở thành nhu nhuyến,
kham nhậm, chói sáng, không bể vụn, chơn chánh định tĩnh để đoạn tận các lậu
hoặc. Tùy thuộc theo pháp gì, tâm vị ấy hướng đến để thắng tri, để chứng ngộ,
vị ấy có khả năng, có năng lực đạt đến pháp ấy, dầu thuộc loại xứ nào.
15. Nếu vị ấy ước muốn, ta sẽ chứng
được các loại thần thông, một thân hiện ra nhiều thân, nhiều thân hiện ra một
thân, hiện hình, biến hình, đi ngang qua vách, qua tường, qua núi, như đi ngang
hư không, độn thổ, trồi lên ngang qua đất liền, ngồi kiết già đi đến hư không
như con chim, với bàn tay chạm và rờ mặt trăng và mặt trời, những vật có đại
oai lực, đại oai thần như vậy, có thể tự thân bay đến cõi Phạm thiên";
thời vị ấy có khả năng, có năng lực đạt đến trạng thái ấy, dầu thuộc loại xứ
nào.
16. Vị ấy nếu ước muốn: "Với thiên nhĩ
thanh tịnh siêu nhân, có thể nghe hai loại tiếng chư Thiên và loài người"; thời vị ấy có khả năng, có năng lực đạt đến trạng
thái ấy, dầu thuộc loại xứ nào.
17. Nếu vị ấy ước muốn: "Mong rằng
với tâm của mình có thể biết tâm của các loại chúng sanh khác, tâm của các loài
Người khác như sau: Tâm có tham biết là tâm có tham. Tâm không tham biết là tâm
không tham. Tâm có sân biết là tâm có sân. Tâm không sân biết là tâm không sân.
Tâm có si biết là tâm có si. Tâm không si biết là tâm không si. Tâm chuyên chú
biết là tâm chuyên chú. Tâm tán loạn biết là tâm tán loạn. Ðại hành tâm biết là
đại hành tâm. Không phải đại hành tâm biết là không phải đại hành tâm. Tâm chưa
vô thượng biết là tâm chưa vô thượng. Tâm vô thượng biết là tâm vô thượng. Tâm thiền định
biết là tâm thiền định. Tâm không thiền định biết là tâm không thiền định.Tâm
giải thoát biết là tâm giải thoát. Tâm không giải thoát biết là tâm không giải
thoát"; thời vị ấy có khả năng, có năng lực đạt đến trạng thái
ấy, dầu thuộc loại xứ nào.
18. Nếu vị ấy ước muốn: "Ta sẽ nhớ đến
nhiều đời sống quá khứ, như một đời, hai đời, ba đời, bốn đời, năm đời, mười
đời, hai mươi đời, ba mươi đời, bốn mươi đời, năm mươi đời, một trăm đời, hai
trăm đời, một ngàn đời, một trăm ngàn đời, nhiều hoại kiếp, nhiều thành kiếp,
nhiều hoại và thành kiếp; vị ấy nhớ rằng: "Tại chỗ kia, ta có tên như thế
này, dòng họ như thế này, giai cấp như thế này, thọ khổ lạc như thế này, tuổi
thọ đến mức như thế này. Sau khi chết tại chỗ kia, ta được sanh tại chỗ nọ. Tại
chỗ ấy, ta có tên như thế này, dòng họ như thế này, giai cấp như thế này, thọ
khổ lạc như thế này, tuổi thọ đến mức như thế này. Sau khi chết tại chỗ nọ, ta
được sanh tại đây"; thời vị ấy
có khả năng, có năng lực đạt đến trạng thái ấy, dầu thuộc loại xứ nào".
19. Nếu vị ấy ước muốn: "Với thiên
nhãn thanh tịnh siêu nhân, ta thấy sự sống và chết của chúng sanh. Ta biết rõ
chúng sanh, người hạ liệt, kẻ cao sang, người đẹp đẽ, kẻ thô xấu, người may
mắn, kẻ bất hạnh, đều do hạnh nghiệp của họ. Các chúng sanh ấy làm những ác
nghiệp về thân, ngữ và ý, phỉ báng các bậc thánh, theo tà kiến, tạo các nghiệp
theo tà kiến. Những người này, sau khi thân hoại mạng chung, phải sanh vào cõi
dữ, ác thú, địa ngục, đọa xứ. Các chúng sanh nào làm những thiện hạnh về thân,
ngữ và ý, không phỉ báng các bậc thánh, theo Chánh kiến, tạo các nghiệp theo
Chánh kiến. Những vị này, sau khi thân hoại mạng chung, được sanh lên các thiện
thú, Thiên giới, cõi đời này. Như vậy, với thiên nhãn thuần tịnh siêu nhân, ta
có thể thấy sự sống chết của chúng sanh, người hạ liệt, kẻ cao sang, người đẹp
đẽ, kẻ thô xấu, người may mắn, kẻ bất hạnh, đều do hạnh nghiệp của họ";
thời vị ấy có khả năng, có năng lực đạt đến trạng thái ấy, dầu thuộc loại xứ
nào.
20. Nếu vị ấy ước muốn: "Do đoạn diệt
các lậu hoặc ngay trong hiện tại, với thắng trí, ta chứng ngộ, chứng đạt và an
trú vô lậu tâm giải thoát, tuệ giải thoát"; thời vị ấy có khả năng, có năng lực đạt đến trạng
thái ấy, dầu thuộc loại xứ nào.
No comments:
Post a Comment